<img height="1" width="1" style="display:none" src="https://www.facebook.com/tr?id=1505828319731065&ev=PageView&noscript=1" />

Nhà Giả Kim của Paulo Coelho - Chỉ dẫn của thực tại cho giấc mơ thực sự của bạn

Tôi vẫn luôn nhớ thời điểm đọc Nhà giả kim, khi đó tôi vẫn đi đi về về và sống một cuộc đời nhàm chán. Hơn 8 tiếng ở văn phòng không cứu rỗi được những điều tôi suy nghĩ trong lòng, sự thúc bách, tiếng nói trong lòng ngày càng mạnh mẽ hơn. Tôi phải làm gì khác.

“Nhà giả kim” của Paulo Coelho - Chỉ dẫn của thực tại cho giấc mơ thực sự của bạn

Tôi đọc cuốn sách khi bắt tay vào làm quán café của riêng mình và cảm thấy tràn đầy niềm tin, sự hạnh phúc. Không chỉ vậy, cho đến tận hôm nay mỗi ngày tôi vẫn cảm thấy lời nhắc nhở của cuốn sách trong tâm trí của mình. Và tin rằng, mỗi sự lựa chọn trong cuộc đời đều có lý do, mỗi con người tôi gặp đều có lý do, đó là mắt xích đánh dấu sự trưởng thành của tôi tới điều mà tôi thực sự mong muốn.

Nhà giả kim nói rằng - Có một giấc mơ để trở thành hiện thực khiến cho cuộc sống trở nên thú vị hơn - “Nhà giả kim”

Chúng ta đã bao giờ mơ ước chưa? Chúng ta đã bao giờ băn khoăn về cuộc sống và mục đích của nó chưa? Chúng ta có tự hỏi mình những câu hỏi “Liệu tôi có hòa hợp với chính mình không?”. Hay những câu hỏi này quá sâu sắc đối với cuộc sống bận rộn mà chúng ta giả vờ lãng quên tầm quan trọng của chúng?

“Nhà giả kim” của Paulo Coelho là một cuốn sách dành cho những người nào đã đánh mất ước mơ hoặc chưa bao giờ có nó. Cuốn sách nhắm mục tiêu vào thế giới không còn sự thông thái của chúng ta, vì một thế giới mà niềm cảm hứng đương thời đang cản trở cảm hứng thuần khiết. Cuốn sách này dành cho tuổi trẻ, những người quên mất tự chất vấn chính mình; những người trung niên bận rộn mà quên đi con người thực và giấc mơ của họ. Đây là cuốn sách dành cho những người mất đi sự hòa hợp với chính mình, bởi vì họ không trở thành con người mình mong muốn mà đi theo những điều ngước khác mong muốn.

“Nhà giả kim” của Paulo Coelho - Chỉ dẫn của thực tại cho giấc mơ thực sự của bạn

Thông điệp của cuốn sách

- Không có trái tim nào phải chịu đựng đau khổ khi nó tìm kiếm giấc mơ của mình, bởi vì mỗi giây phút tìm kiếm là khoảnh khắc chạm tới Thượng Đế và sự vĩnh hằng

- Sa mạc cướp đi giấc mơ của chúng ta, và chúng không bao giờ quay trở lại. Chúng ta biết rằng, chúng ta quen với nó. Những người không quay lại, thì trở thành một phần của đám mây, một phần của muôn thú ẩn dấu trong khe núi và mạch nước từ lòng đất. Họ trở thành một phần của mọi thứ. Họ trở thành linh hồn của thế giới.

- Mọi thứ đều là một

Linh hồn của thế giới: là Một. Mọi thứ chúng ta nhìn thấy, cảm thấy, thật và không thật, nhận thức của chúng ta, tâm hồn của chúng ta, chúng đều là một và mục đích của cuộc sống là nhập là một với Một. Đây là thông điệp tôi cảm thấy rằng tác giả muốn đưa ra. Khái niệm này rất thú vị và nó có thể liên quan tới Triết học Ấn Độ, nơi Một, Tinh thần Tối Thượng, là đấng Brahman.

Brahman là Nhận thức thuần túy, Tình yêu tinh khiết. Đó chính xác là những gì Coelho muốn nói, rằng ngôn ngữ của thế giới chỉ nằm trong Tình Yêu Thuần Khiết. Tình Yêu Thuần Khiết là niềm cảm hứng thuần khiết, là sự sáng tạo và bất định.

- “Trái tim tôi sợ những gì nó sẽ phải chịu đựng”, chàng trai tâm sự với nhà giả kim trong một đêm không trăng. Nhà giả kim đã trả lời: “Hãy hỏi trái tim con rằng nỗi sợ hãi đau khổ có tồi tệ hơn việc phải chịu đựng chính nó?”

Tác giả tin rằng mỗi người trong chúng ta có một giấc mơ do Chúa dẫn đường và Người cho chúng ta các manh mối hết lần này đến lần khác để nhận ra (“omen” giống như cách ông đã gọi chúng) và đi theo giấc mơ với một bầu nhiệt huyết to lớn. “Không bao giờ từ bỏ”, Coelho đã nói vậy. Mỗi chúng ta đều có một định mệnh. Để khám phá định mệnh rồi đi theo chúng là mục đích của cuộc đời. Khó khăn sẽ là những thử thách chưa biết tới, nhưng những gì dễ dàng thường không bất diệt, nó hữu hạn trong khi những thứ không biết là vô hạn.

“Nhà giả kim” của Paulo Coelho - Chỉ dẫn của thực tại cho giấc mơ thực sự của bạn

- Mọi người cần sợ hãi điều không biết nếu họ có thể đạt được những gì họ cần và muốn. Chúng ta sợ hãi mất những gì mình có, liệu rằng đó là cuộc sống của chúng ta hay là sự sở hữu của chúng ta. Nhưng nỗi sợ này tan biến khi chúng ta hiểu rằng câu chuyện cuộc đời và lịch sử thế giới được viết nên chỉ bởi một Bàn Tay

Coelho tin rằng trái tim là ngọn nguồn của Tình Yêu Thuần Khiết. Bất cứ trái tim nói gì, rõ ràng hay không rõ ràng, đều dẫn chúng ta đến Tình Yêu Thuần Khiết, niềm cảm hứng thuần khiết. Ông cũng tin rằng tâm trí có thể cũng là nguyên nhân của cảm hứng, sáng tạo, phiêu liêu, vì thế nên nó vô hạn. Nhưng đối lập với trái tim, Coelho cho rằng, tâm trí lý trí và đời thường, điều này gợi lên nỗi sợ bên trong chúng ta. Nỗi sợ cảm xúc do tâm trí tạo nên ngày càng lớn hơn; cho nên nỗi sợ “là chính mình” thống trị trái tim của chúng ta như thể đang cản trở mọi sự kết nối. Coelho tin rằng trái tim và tâm trí là hai thứ khác biệt mà thường không hòa hợp với nhau, thậm chí còn đối lập.

- Tình yêu không bao giờ giữ chân một người đeo đuổi định mệnh của mình
- Cuộc sống rất hào phóng với những ai đeo đuổi định mệnh của họ
- Nếu em thật sự là một phần trong giấc mơ của anh, anh sẽ quay lại đây vào một ngày nào đó.

Tác giả tin vào định mệnh, rằng mọi thứ đã được viết sẵn. Maktub, ông nói vậy. Maktub là một từ Ả Rập, có nghĩa tương tự trong tiếng Anh là “Mọi điều đã được viết sẵn”. Nhưng nó được viết ở đâu thì không ai biết. Ông nhấn mạnh rất nhiều về vấn đề này, như thể thuyết phục người đọc không nên sợ hãi với những gì chưa được biết biết, bởi điều chưa biết rồi sẽ được biết theo một cách nào đó, đó là Maktub.

Đánh giá triết luận

Những triết luận được Coelho đưa ra rất sâu sắc và quan trọng với xã hội của chúng ta, đó là những điều chúng ta đã lờ đi hoặc lãng quên. Chúng ta sống trong một xác hội Toàn Cầu hóa mà quên mất nền văn hóa riêng và khởi nguồn văn hóa của chúng ta là độc nhất. Chúng ta ”đang ở thời điểm khi có nhiều cửa sổ mà không có căn phòng nào”, đúng như Đức Đạt Lai Lạt Ma nói. Đó là xã hội mà Coelho nhắc đến trong giấc mơ, trong định mệnh, trong lòng dũng cảm, trong cảm hứng tình yêu, trong sự hòa hợp với chính mình, và trong cuộc phiêu lưu.

“Nhà giả kim” của Paulo Coelho - Chỉ dẫn của thực tại cho giấc mơ thực sự của bạn

Như tôi đã đề cập trước đó, hai thông điệp chính tôi khám phá trong cuốn sách là Toàn Thể và Maktub. Điều đó trở thành tâm điểm của cuốn sách, ở chỗ chúng ta nghĩ rằng tác giả tự mâu thuẫn với chính mình. Điều này xảy ra khi ông đưa ra cho chúng ta hai ý tưởng:

Chúng ta nên đi theo giấc mơ và khám phá bản thân mình

Maktub, mọi thứ đều được viết sẵn

Chúng ta có thể bắt đầu tự hỏi: liệu mọi thứ có phải đã được viết sẵn hay nó sẽ được viết khi chúng ta tìm thấy bản thân mình. Nếu vậy, tại sao lại phải quá quan trọng việc đi theo giấc mơ.

Ở đây có một vấn đề tôi muốn nói rằng hai thông điệp của Ccoelho không hều mâu thuẫn nhau. Mỗi người theo các cách khác nhau, và chỉ ít người có sức mạnh, lòng dũng cảm để theo đuổi giấc mơ, những điều được viết sẵn mà chúng ta sẽ tìm thấy bản thân mình trong đó.

Cũng rất thú vị khi Santiago tìm thấy tri kỷ của mình và bí mật của sự thông thái trong sa mạc hoang vu. Sự “hoang vu” là biểu tượng của “điều không biết”, đã được sử dụng bởi các nhà văn vĩ đại Austen trong “Mansfield Park” và Shakespeare trong “King Lear”. Tại sa mạc, Santiago gặp “linh hồn song sinh” của mình và khám phá ra rằng tình yêu là bí quyết của tồn tại và sáng tạo. Như Coelho giải thích: “khi chúng ta yêu, chúng ta luôn cố hoàn thiện bản thân mình, và đó là khi mọi thứ đều trở nên có thể”.

Một điều thú vị khác trong cách Coelho mô tả một người chối bỏ giấc mơ của mình là người chối bỏ nhìn thấy Thượng Đế, đây chính là bằng chứng “mọi người vui vẻ đều ẩn chứa Thượng Đế bên trong mình”. Dù sao đi nữa, chỉ ít người chọn đi theo con người dành cho họ, và tìm Thượng Đế cũng như nguyên nhân của sự tồn tại trong khi đám phá định mệnh của mình.

Paulo mô tả trái tim và tâm trí như một thể hữu cơ không thường xuyên hòa hợp với nhau. Trái tim dẫn dắt tới định mệnh còn tâm trí không thể luôn luôn dẫn đường, nhưng cả hai đều có thể chỉ lối cho bạn.

Tôi không đồng tình với quan điểm này. Tôi tin rằng tâm trí và trái tim là hai thể khác biệt của một thực thể độc nhất. Chúng không thể tồn tại mà không có nhau nhau và thường hòa hợp với nhau. Hành động của chúng ta đến từ sự hợp nhất của hai thể này. Nếu cả hai xung đột thì không phải vì tư tưởng của cái này đối lập với cái khác, mà bởi vì sự hiểu lầm tư tưởng của cái khác. Tôi cũng tin rằng không phải chỉ với một trong các thực thể này mà chúng ta có thể khám phá được bản thân, mà phải là Toàn Thể, với cả hai cùng hợp nhất.

Điều cuối tôi muốn nói là cuốn sách đã mô tả triết lý về sự hợp nhất và tự do thông qua sự tồn tại của một thứ Ngôn Ngữ của Vũ Trụ. Vấn đề là triết lý này không mạch lạc, nó có xu hướng tự mâu thuẫn với chính mình trong chủ nghĩa lãng mạn và chủ nghĩa lý tưởng ngây thơ.

Giống như những gì xảy ra, chúng ta cười vào chúng, điều này cũng xảy ra với cuốn sách. Từ nơi chúng ta bắt đầu cho tới nơi chúng ta kết thúc. Trong trường hợp cuốn sách, những gì chúng ta tìm kiếm ở ngay gần chúng ta, hoặc thông điệm của sách nói lên điều “bên trong chúng ta”, nhưng chúng ta không nhận ra. Chúng ta không bao giờ nhận ra giá trị của những gì chúng ta có song lại luôn để cao những gì chúng ta không có.

“Nhà giả kim” của Paulo Coelho - Chỉ dẫn của thực tại cho giấc mơ thực sự của bạn

Câu chuyện - sau khi mở ra những câu hỏi triết lý như: Đâu là định mệnh? Làm thế nào khám phá được bản thân? Làm sao khám phá được Toàn Thể? Tại sao chúng ta sinh ra? – lại có lối giải quyết vấn đề quá dễ dàng: cầu viện đến chủ nghĩa lãng mạn và pháp thuật. Nhờ lòng hào hiệp và định mệnh, kỳ tích xảy đến với chúng ta, đây là một thông điệp mà chúng ta nhận ra từ cuốn sách. Các giải quyết này có trong các sự kiện thần diệu, đẩy cuốn sách từ thực tại sang hoang đường. Vì vậychúng ta bắt đầu đánh giá thấp thông điệp của tác giả. Trong phần lớn cuốn sách chúng ta tưởng tượng rằng mình chính là Santiago (nhân vật chính), rắc rối của anh ta, nỗi sợ của anh ta và tham vọng của anh ta là điều chúng ta cảm thấy và bắt đầu tin rằng những gì xảy đến với anh cũng có thể xảy ra với chúng. Cảm giác này kéo dài cho đến khi tác giả bắt đầu giải quyết các vấn đề của Santiago bằng điều kỳ diệu không thể giải thích, bởi vì chúng ta đều biết rằng điều kỳ diệu không xảy ra, vì thế Santiago không thể sống trong số chúng ta. Từ quan điển này khi đào sâu vào cuốn sách, tôi cảm tưởng như câu chuyện chỉ đi đến cái kết thúc tốt đẹp. Tôi cho rằng đây là hạn chế lớn nhất của cuốn sách.

Kết luận

- Với vị trí ổn định trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta mất kiểm soát với mình, và cuộc sống bị điều khiển bởi số mệnh. Đó là dối trá. Dù chúng ta là ai hay làm gì, khi nào chúng ta thật sự muốn điều gì đó, cả vũ trụ sẽ hợp lại để giúp bạn.

Cuốn sách xoa dịu và làm lay động trái tim. Tất cả đều là hương thơ, đều là đại phong cảnh, đều là bí ẩn và chủy nghĩa huyền bí, và tất cả các câu hỏi khác đều xuyên thấu tâm hồn chúng ta.

Tôi bắt gặp chính mình trong công chuyện về Santiago. Tôi có thể cảm thấy cảm xúc của tôi, dễ chiu, thích thú, trong khi tôi bị đánh thức bởi thông điệp của cuốn sách: theo đuổi giấc mơ, lắng nghe trái tim, tin tưởng, yêu thương và học cách để nỗi sợ biến mất rồi sự sống có thể nở hoa với toàn bộ vẻ đẹp của nó.

- Hãy lắng nghe trái tim. Nó biết mọi thứ, bởi vì nó đến từ Linh Hồn của Vũ Trụ, và một ngày nào đói nó sẽ quay lại. Trái tim bạn ở đâu thì đó là nơi bạn tìm thấy kho báu của minh. Trái tim bạn sống động. Hãy lắng nghe những gì nó phải lên tiếng.

Tôi muốn kết thúc bằng vài ý tưởng mà tôi ngộ được từ cuôn sách. “Hãy luôn tin tưởng người khác. “Hãy luôn là người bạn muốn trở thành và đừng là người mà người khác muốn bạn trở thành, và nhớ những gì đáng giá bạn đang có vì kho báu nằm ngay bên trong bạn.”

Nguồn bài: Exposure of Nomad

Bình luận

Copyright AdamKhooEducationVietNam